Đôi khi, một số người mà tôi trân trọng không hiểu tôi đang làm gì, tôi cũng mệt mỏi giải thích nên thôi. Cách tốt nhất là cứ im lặng mà làm những việc mình cảm thấy đúng và cần làm, để rồi những kết quả, những việc mình làm sẽ tự nói ra bản thân mình một cách chính xác nhất.
Dựa vào kết quả sắp được thông báo sắp tới, tôi vạch ra 7 hướng đi có thể, từ trường hợp tốt nhất đến trường hợp xấu nhất. Cho dù thế nào, thì chỉ có tôi là người duy nhất quyết định công việc và cuộc sống của bản thân mình như thế nào.
Một ngày, tôi luôn có những task cần thực hiện. Những chuyện xảy ra, tôi luôn gáng kiểm soát được tình hình và cân bằng lại mọi chuyện.
Và hiện tại, tôi thích cuộc sống của mình, có mục tiêu, có kế hoạch, có hành động, có hy vọng.
Có một câu chuyện về cậu học sinh mà tôi kể ai:
Cậu hồi cấp 2 được xem là Game thủ của Võ Lâm Truyền Kì, Phong Thần, còn được xem là khách mối hàng ngày của tiệm Internet. Mỗi ngày chạy xe đạp đi học, một tay cầm tay lái, một tay cầm cuốn vở để học bài với hy vọng gió thổi được chữ nào vô đầu hay chữ đó.
Tới khi lên lớp 10, lỡ vào lớp chọn rồi. Bài kiểm tra 1 tiết đầu tiên môn Toán nhận 4 điểm, mặt không thể chui vào đâu giữa những người bạn mới nhận ít nhất từ 7,8 trở lên.
– Học toán cấp 3 mà đếch biết tính diện tích hình tam giác, diện tích hình bình hành thế nào. Cậu phải chạy vô tiệm sách cũ để mua mấy cuốn sách toán lớp 6,7 để học lại.
– Bị chê chữ quá xấu, không ai đọc được, môn văn khống chế lên khống chế xuống, lại kiếm mua … cuốn tập viết lớp 1 và bút chì để gò lại chữ mình.
– Khái niệm “học thư viện” chắc là một khái niệm hình như không có ở trong trường nên hình như cô thư viện với công việc quen “đón tiếp” thầy cô hơi ngỡ ngàng khi cậu xin làm thẻ thư viện.
Một ngày đi học gần tổng kết giữa năm lớp 11, xôn xao có tin về kết quả học sinh đứng đầu trường. Và nhiều người tới chúc mừng cậu, cậu vẫn ngỡ ngàng tưởng lũ bạn chọc. Nhưng rồi tận mắt nghe thầy cô nói, cậu mới thật sự tin.
Chuyện của cậu lên đại học còn dài và còn nhiều điều để nói lắm.
Mỗi lần gặp thất bại hay chuyện xảy ra tồi tệ không mong muốn, tôi luôn nghĩ về điểm xuất phát và những gì tôi đã làm được, đã vượt qua những điểm yếu mà tôi từng bị dèm pha, chế giễu.
Tôi không thể điều khiển cuộc sống sẽ thay đổi như thế nào, người khác đánh giá tôi thế nào nhưng điều tôi không bao giờ thay đổi đó là tin vào bản thân tôi và luôn phấn đấu cho những điều tốt đẹp.
Leave a Reply