Một vài câu chuyện nhỏ thế này:
Câu chuyện 1:
“Này em! Anh định có lẽ sau này khi tốt nghiệp, anh tìm kiếm cơ hội đi du học một thời gian” – Tôi vui vẻ chia sẻ với em.
Em ấy nói thẳng thừng – “Nếu sau khi tốt nghiệp, anh đi xa du học thì mình chia tay nhau đi”
Tôi tụt hết cả sự hào hứng khi muốn chia sẻ tất cả các kế hoạch của mình, cả kể việc hai đứa sẽ có tương lai tốt hơn. Một mối quan hệ tình cảm được ràng buộc bằng khoảng cách địa lý. Và ta dừng lại không phải bởi du học mà bởi tình cảm, hướng nhìn chúng ta không giữ được nhau.
Câu chuyện 2:
Tình cờ quen biết em, mặc dù tôi biết em đang đợi kết quả du học, tôi biết rõ rằng chắc chắn sẽ chỉ xảy ra 1 trong 2 kết quả: Một là em sẽ đi du học một thời gian rất dài, hai là em sẽ phải về lại Hà Nội để học tiếp. Dù thế nào xảy ra đi nữa, tôi biết rằng em sẽ xa tôi trong vòng 1 tháng nữa.
Nhưng có lẽ tôi luôn tranh thủ gặp em, chia sẻ, nói chuyện với em nhiều bởi vì tôi muốn giúp đỡ em khi em vẫn còn đang ở Sài Gòn này, tôi thích nghe cách em nói chuyện, thích sự thông minh của em, thích giọng địa phương nghe dễ thương và những điều tôi không giải thích được.
Và ta nhận ra, cách sống của nhau cho dù có ở gần nhau, ta có lẽ cũng không giữ được nhau. Chưa nói đến là khoảng cách địa lý.
…
Cũng xin phép (trước) ba người bạn khi lấy câu chuyện (vui) của họ.
Câu chuyện 3: Cậu bạn này học chung với tôi tất cả các năm đại học, làm chung với nhau nhiều việc. Rất khâm phục cậu ở nhiều điều trong học tập, công việc, suy nghĩ. Về tình cảm cũng khâm phục cậu khi biết quen cô bạn gái tới giờ cũng 10 năm rồi. Khi biết cậu này sẽ đi Nhật làm việc. Biết là sẽ một khoảng cách rất xa, một thời gian rất lâu đối với một đôi bạn trẻ yêu nhau để được gặp nhau. Nhưng tôi chẳng có gì nghi ngờ, chỉ có thể sẽ nhận thiệp cưới từ bạn tôi lâu hơn chút.
Câu chuyện 4: tôi có học chung một cậu bạn khác trong lớp. Cậu này quen với cô kia lúc nào thì không biết chỉ biết hai cô cậu này quan hệ công khai vào năm ba, hehe, thỉnh thoảng thấy hai người lén lút, thập thò nhau trước cổng kí túc xá, đi câu lạc bộ Anh Văn chung. Chuyện gì khác nữa thì mình không biết. Một ngày, được biết cậu này sẽ đi du học thạc sĩ ở Hàn Quốc. Mừng cho cậu bạn. Thấy cầm cuốn sách học tiếng Hàn, mình hỏi: “Thế rồi cô kia có đi luôn không”. Mình hỏi vui thế nhưng không ngờ câu trả lời là “Có chỉ khác trường”. Cả hai đã cùng ra sân bay để đến với đất nước Hàn Quốc trước sự đưa tiễn của gia đình hai bên và bạn bè. Nhìn hai người bạn cùng nhau học, cùng nhau cải thiện, tìm kiếm cơ hội, xây dựng cho tương lai cùng nhau thật sự thấy khâm phục, ngưỡng mộ và vui cho hai bạn.
Câu chuyện 5: Thời cấp 3 thì tôi đã nghe chuyện tình cảm của hai bạn dù không chơi thân lắm. Rồi cô bạn đi Mỹ định cư theo gia đình cũng được mấy năm. Hai, ba năm sau mới về thăm nhà và cậu bạn được. Vừa rồi, nghe nói cậu bạn được lãnh sự quán đồng ý một cách dễ dãng (không tưởng) cho qua đấy du học. Thấy hình ảnh hai bạn đoàn tụ bên đấy thật bất ngờ và thấy thật tuyệt vời 🙂
…
Yêu xa
Một mối quan hệ là sự đến với nhau của hai cá thể độc lập. Sự bền vững của mối quan hệ không phải đánh giá bằng khoảng cách địa lý giữa hai người mà là sự hướng về nhau trong tâm trí, tình cảm.
Nhiều người gần sát nhau đến mức chỉ cần người này thở nhẹ thì người kia có thể nhận được với tất cả các giác quan nhưng vẫn không một chút cảm giác. Thế nên không chỉ là khoảng cách địa lý mà còn rất nhiều yếu tố ngoại cảnh tác động đến mỗi cá thể độc lập, mỗi một mối quan hệ. Nếu một mối quan hệ xây dựng trên sự phụ thuộc bởi những yếu tố bên ngoài như sự ép buộc, gượng ép, vật chất, dục vọng, ngoại hình, những giấy tờ pháp lí, danh vọng thì liệu có thể tồn tại với những cảm xúc thật. Một mối quan hệ dựa trên những nền tảng của sự rung động, hiểu nhau, thông cảm, chăm sóc, quan tâm, hy sinh, chân thành thì mỗi bên có mãi nhận thấy có nhau là đủ.
Và ta cũng cần xem xét lí do xa nhau? Đó có phải là do sự ích kỉ, sự trốn chạy của một cá thể trong một mối quan hệ hờ hững. Hay đó là sự hy sinh chia xa nhau chỉ một thời gian ngắn tạm thời để mỗi bên thực hiện nguyện vọng, ước mơ và tất cả rồi cũng quy về chỉ là cho nhau, cho một mối quan hệ bền vững, tốt đẹp hơn về mặt bên trong tình cảm và mặt bên ngoài.
Và yêu xa lúc này liệu có day dứt nhiều không. Tôi lại nghĩ có khi xa nhau là một thử thách cần thiết và nên xảy ra ít nhất một lần để hiểu nhau, để trân trọng những lúc ta gần nhau, để chắc chắn được tình cảm của nhau và để xem ta chỉ tạm bợ vào nhau một khoảng thời gian ngắn hay là ta thật sự sống vì nhau hiện tại và sau này.
Từng đứng giữa hai cơ hội, làm việc ổn định tại Việt Nam với sự khởi đầu khá ổn hoặc là tách ra khỏi cuộc sống Việt Nam để đến với Taiwan. Trong việc phân tích những lí do, cơ hội, thách thức của hai sự lựa chọn, để chọn 1 và bỏ 1 thì chuyện về mối quan hệ tình cảm của cá nhân cũng là một yếu tố tôi xem xét đắn đo.
Vẫn độc thân, đi Taiwan một mình, tập trung vào chuyện học tập, công việc. Và khi duyên nợ tới thì ta sẽ gặp nhau. “Love never felt so good” – Micheal Jackson. Khi đấy, với khả năng của bản thân, thì chuyện khoảng cách không còn là vấn đề gì.
Bạn có thể nói tôi đang mơ… nhưng hãy để tôi mơ trong những điều tôi tin là thật.
(Viết một mạch khi nghe bài hát Yêu Xa của Vũ Cát Tường)
Anh nghĩ về
Từng đêm bình yên đôi ta có nhau
Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh
Mắt ngời chất chứa, bao yêu thương
Thời gian trôi qua nhanh như tia nắng say
Khoảng cách giết đôi ta trong phút giây
Quặn thắt tim anh từ lúc ta phải nói chia xa từ đây
Còn trong ta bao nhiêu ước nguyện
Mình từng viết cho mai sau ta có nhau
Hạnh phúc nơi đây còn đang dở dang
Để ngày nào đó ta lại bắt đầu…
Leave a Reply