On a bus

“Chúc chú trúng đặc biệt nhé.”
“… Anh mua giúp em thôi, chứ anh cũng không chơi vé số. Đi bán cực vậy có đủ sống không em”
“Cũng được anh, 100 ngàn đủ nuôi 3 người ăn, một tờ lời 1.200 đồng, có ngày em bán mấy chục tờ, cuối tuần lễ tết em bán được hơn 1 trăm lận. Mà đi mỏi chân lắm anh, tối về là ngủ thẳng giấc luôn”
“Chú bao nhiêu tuổi rồi? Giọng chú giống người Việt kiều”
“Anh 25 rồi,người Xuyên Mộc, giọng anh bị tật …”
“Em thua anh 7 tuổi”
“Vậy e 18 hả? Hỏi chứ em học xong chưa”
“Em học tới lớp 3 ah”
“Sao em không gáng học hết lớp 9”
“Em muốn kiếm tiền, lớp 3 đã biết tiền rồi anh.”
” Em bán cũng 9 năm rồi. Nhỏ nghỉ học đi bán vậy mẹ em cũng cho hả”
“Mẹ em không cấm. Ba em bỏ mẹ em đi khi em còn nhỏ”

If she had got better education and caring from family, school and society, she would have had a better work and living condition…

Somehow we should appreciate everything we have had in life and also appreciate people around us no matter what the living situation and environment difference, everyone has their own story that lead them to be who they are at the current moment. Always keep head up and live positive.

 

13043360_1158574157486976_3741146894448631808_n.jpg

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: