Khoảng khắc 12h đêm chuyển sang tuổi mới, hơn 20 chục năm về trước là lúc mình sinh ra đời thì hiện tại, mình đang tham gia đám tang, tai đang nghe lễ tưởng niệm bà ngoại của sếp. Một cảm giác sinh ra và mất đi trong 1 thời điểm …
Và đặc biệt hơn nữa là đám tang của một người phụ nữ kiên cường, tay trắng làm nên sự nghiệp và vun đắp cho cả một đại gia đình, giúp đỡ bao nhiêu người trong xã hội rồi cũng có lúc nhắm mắt ra đi. Nhìn cảnh hạ huyện và sự quyến luyến mọi người, nghe bài hát về mẹ về đời, lòng cảm thấy khó chịu và sợ khi nghĩ đến một ngày nào đó, chỉ là sớm hay muộn rồi cũng sẽ xảy ra.
Chiều lại nghe mẹ nói tay mẹ sưng tấy mưng mủ lên mà lòng quá xót, tối lại nghe tin 1 cậu quen sức khoẻ ngày càng nghiêm trọng. Mà đang uống tí rượu không biết có phải là để chúc mừng sinh nhật bản thân, hay để giải toả sau một ngày dài nhiều chuyện xảy ra mà nước mắt chảy lả tả.
Bản thân đạo phật mình hiểu rất rõ quy luật Sinh lão bệnh tử là điều không tránh khỏi nhưng thật sự rất xót khi nhìn thấy người thân ốm đau bệnh tật. Nên coi ngày sinh nhật đặc biệt này là món quà nhắc nhở bản thân sự hữu hạn của cuộc đời mình, biết điều gì là quý giá và biết trận trọng thời gian, sức khoẻ và người thân hơn, bớt tham sân và làm sao sống ý nghĩa, an vui hơn.
Leave a Reply